Sếp già chén luôn nữ thư ký An Komatsu thèm cặc, sao cảm giác trống vắng của nhà có con gái đi lấy chồng cũng chỉ bố mẹ em mới hiểu được rõ nhất. – Cún ăn gì em nấu? – Thôi đi ra ngoài ăn đi, giờ em còn phải qua nhà nữa mà. – Không thèm chứ gì? – Mệt quá! Còn nấu mấy chục năm nữa, cứ ở đấy mà dỗi vặt. Cách tốt nhất lúc con gái phụng phịu, là ôm vào lòng, kệ ọ ẹ, Sếp già chén luôn vợ nhân viên An Komatsu cực phê tự khắc họ sẽ quên hết cái gì vừa diễn ra. Tôi quặp Phương như con ếch ôm vào cây măng, chặt đến ngạt thở. Tôi thích cảm giác ấy, cảm giác sở hữu… – Mình xếp hình đi. – Thôi, giờ còn phải đi làm. Tối. Mặt tôi nghệt ra. Bất ngờ. Tôi chờ đợi một sự im lặng đồng thuận, hoặc ít nhất là một lời cự tuyệt thẳng thừng, nhưng không, em trả lời tôi quá tự nhiên, cảm giác như đây là lời của vợ